Tên tiếng anh của phim là "Father and son", hướng về chủ thể. Còn tên tiếng Việt là "Cha cõng con", gợi hình ảnh và hướng vào hành động. Đọc một comment lên tiếng chê tên phim (trong bài "Đạo diễn thì hư, phim thì hỏng" của tác giả họ Nguyễn gì đó nói thật là éo nhớ tên làm gì thể loại ấy), đại để là phim hỏng từ tên, vì cha nào mà chả cõng con, đặt cái tên không có khơi gợi tò mò gì cả. Ôi mẹ, ngán ngẩm hết sức. Bố mình cũng hay cõng mình hồi còn bé, nhưng không nhiều, mình vẫn thèm được bố cõng, đến khi lớn tướng bằng này tuổi vẫn chỉ mong có một bộ ảnh cha cõng con. Ai đã từng được bố cõng, hoặc thèm được bố cõng, mới hiểu hình ảnh đó gợi cảm đến mức nào. Phim nhiều sạn, nhiều chi tiết hơi cliche, hoặc làm không tới, khiến nhiều người có cảm giác phim thừa chi tiết, dài lê thê và...kịch. Phần nào những điều đó đúng. Bỏ qua các khía cạnh "chuyên môn" =)) vãi cả chuyên môn, thì "Cha cõng con" là một phim xem được. Ít ra xem xong còn m...
Cun ngầu như đoàn tầu!