Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2014

Nghe tôi kể 2: Cô gái 20 và nụ hôn đầu vẫn còn trong tưởng tượng.

Đáng nhẽ Tôi Kể ngày hôm nay sẽ là một vài cảm nghĩ về 2 bộ phim cô gái rất yêu thích và mong muốn review từ lâu. Thế nhưng bỗng chợt trời Sài Gòn lại đổ mưa. Kì lạ, gái đã sống ở Sài Gòn gần 2 năm rồi, nhưng bất kì một hiện tượng thời tiết nào của Sài thành, gái đều có thói quen thêm vào cụm từ "giống abc xyz ở ngoài Bắc". Ví dụ cái kiểu mưa ùng oàng gió to cây lật như hôm trước thì sẽ là " giống mưa bão ngoài Bắc quá", kiểu mưa dầm bong bóng hôm nay sẽ là "giống mưa rào mùa hạ ấy nhỉ", hoặc một ngày mưa lây phây thì nhanh chóng trở thành "giống mưa phùn ở ngoài kia"... Còn nhiều lắm, rất kì lạ, rất buồn cười. Mỗi lúc trời mưa, lại nhằm vào ngày nghỉ, cô gái sẽ ngưng mọi công việc và vác nhạc buồn ra nghe, nhìn ra trời mưa, lè lưỡi ra ngoài cửa sổ để đón vài giọt mưa và hít hà cái mùi mưa ngai ngái...và tất nhiên, nghĩ về chuyện tình yêu. Thường là trên khuôn mặt khó đăm đăm thỉnh thoảng vẫn sẽ có một nụ cười ngài ngại, tiếp đó là một cái vuốt

Hoang hoải thu Hà Nội... bên anh...

Là tại mùa... hay tại anh ....  Chỉ là lãng đãng đâu đó trong giấc mơ của Yên, anh xuất hiện Chỉ là bỗng nhiên một buổi sáng tỉnh dậy, anh là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong tâm trí Yên. Chỉ là một chiều thu hoang hoải với vệt nắng tắt nơi cuối trời và những cơn gió mơn man lùa vào mái tóc, Yên ước anh ở đây cạnh Yên; chỉ cạnh thôi là đủ rồi Chắc tại mùa thu Hà Nội thôi, không phải là tình yêu đâu. Yên luôn tự nhủ như thế mỗi khi ý nghĩ về tình yêu le lói Có những ngày thời tiết đẹp đến độ Yên luôn phải cố gắng hết sức tận hưởng toàn bộ vẻ đẹp của từng khoảnh khắc trong ngày vì lo sợ sáng mai thức dậy sau một giấc ngủ thôi, cái tiết trời đáng yêu đến nao lòng kia sẽ biến mất Có những giây phút ở cạnh anh Yên không dám nhìn hay đếm thời gian bởi sợ một lúc nào đó anh và Yên sẽ cãi nhau, rồi sẽ lại là những ngày dài đằng đẵng chờ đợi và nhớ mong Bởi những ngày chỉ muốn lang thang ngoài đường cả ngày. Từng con phố, từng con đường đi qua, tất cả đều trở nên thơ một cách

Những điều con gái ngại hỏi mẹ!

Đó là tên một cuốn sách về tâm sinh lý tuổi dậy thì có bìa rất đẹp và nội dung rất hot trong khoảng năm 2007-2008, hoặc trước đó nữa vì ở thời điểm ấy thì dòng sách về tâm sinh lí tuổi teen cũng đã khá phát triển. Ngoài những cuốn có "sự kiểm duyệt" của bố mẹ (tức được bố mẹ mua cho), thì học sinh cấp 2 cấp 3 thời ấy thừa sức tự ra nhà sách càn quét và mang về một lốc những cuốn sách giải đáp tâm sinh lý tuổi teen thật hoặc trá hình (trá hình tức là nội dung khiêu khích mang tính"vẽ đường cho hươu chạy như các cụ vẫn nói). Tuy nhiên, khi lây tên cuốn sách này làm tựa đề, không phải với mục đích bình sách, mà mượn ý này để nói về một thực trạng mà cha mẹ và con cái không thể chia sẻ được với nhau về nhiều điều, dù là những điều đơn giản nhất trong cuộc sống như chuyện cái ăn cái mặc cái nói cái đi. Quay lại với quyển sách ở nhan đề, nội dung của nó khá đơn giản: nói về chuyện tình cảm, tình yêu tuổi học trò, chuyện tự quản lí chi tiêu, chỉ có một chút nhạy cảm ở phần nói