Chuyển đến nội dung chính

My Husband Won't Fit - Khi ẩn ức gọi tên Tình Dục

Sex is Love? Whether Love needs Sex? How to manage a relationship that can't be consummate?

Đề tài phim không mới. Mình chắc đã va phải 10 phim kiểu này đủ các khía cạnh: yêu không tình dục, dục không tình yêu, loạn cào cào châu chấu giữa tình yêu và tình dục. Phim nhiều sạn, cách giải quyết vấn đề thiếu thực tế đúng kiểu bôi ra cho đủ series. Nhưng...một cuốn sách dở dù chỉ có một trang hay thì trang đó vẫn đáng đọc. 

Trước tiên phải nói đến bối cảnh phim là ở Nhật. Một đất nước thiên đường phim heo, được coi là giáo dục giới tính tốt và học sinh cấp 3 đã bụp nhau như thỏ, thì không có lý do gì không làm được một bộ phim lấy đề tài sex cho ra hồn. 

Phim tiếp cận vấn đề nhanh, hết tập 1 đã chạm vào nút thắt luôn và ngay: Kumiko và Kenichi yêu nhau thắm thiết nhưng "just won't fit." Chưa bàn đến nội dung thì nam nữ chính đúng là gu mình. Kumiko mộc mạc, cười xinh như cún với hai cái má lúm đồng xu. Còn Kenichi, anh có phải là em trai Wonbin hay em trai nam chính trong Rừng Nauy không ạ. Quả môi cong ấn tượng lắm anh giai :))


Mỗi người hẳn sẽ có trải nghiệm khác nhau khi xem những phim kiểu này. Đơn giản vì nhu cầu, kinh nghiệm, và đời sống tình dục của mỗi cá nhân là không giống nhau. Xem phim này mình chỉ thấy tức. Hầu hết các review mình đọc đều tức anh ách giống mình. Kể cả là xã hội Nhật kín đáo, giáo điều, hạ thấp phụ nữ, thì biên kịch cũng không thể để nam nữ chính giải quyết vấn đề như bị thiểu năng như vậy được.

Là một bộ phim Nhật, điểm cộng một là phim đẹp và thoại phim chau chuốt. Điểm cộng thứ hai là cảm xúc trong phim thật sự đẹp. Tình yêu giữa Kenichi và Kumiko chính xác là sự tin tưởng, chăm sóc, yêu thương giữa những người trong gia đình, không thừa, không thiếu. Nếu thiếu trải nghiệm một chút thì khán giả chắc sẽ khóc thét vì tình yêu như cổ tích mà hai anh chị dành cho nhau mất ạ.

Nhưng không. Mình cho rằng tình yêu và tình dục có vai trò 50:50 trong mối quan hệ. Thậm chí, sự hấp dẫn về giới ở giai đoạn đầu có thể khiến tình dục chiếm phần cao hơn, 60-70%. Đây đang nói đến mối quan hệ yêu đương đường dài, không phải phắc èn gâu hay ép guýt bi =))

Thậm chí, cơ thể có ngôn ngữ riêng của nó. Có những bất đồng trong mối quan hệ không giải quyết được bằng lý trí hay cảm xúc là cái chắc. Không ngủ với nhau thì không biết thế nào để làm lành. Thậm chí, ẩn ức về tình dục lâu ngày có thể gây stress liên miên, rối loạn hành vi, và nhiều hệ quả khủng khiếp khác mang tên giết hiếp nhan nhản trên truyền thông.

Kenichi nói 'sex is just a discharge'. Oke anh, thế cơ mà =)) nghe mà tức. Nhân tiện hoạt động mại dâm và nhà thổ (brothel) ở Nhật là hợp pháp ạ? Ai ở Nhật giải đáp giúp mình với. Google bảo phạm pháp cơ mà. Như nào thì được mà như nào thì không được? Intercourse ầm ầm lên cả phim vẫn là hợp pháp í hả?

Phim cũng tạm được. Xem để bớt dục đi giữa thời kỳ bụp nhau không cần biết tên partner. Nhưng tuyệt dục hoàn toàn thì phải biến cố lắm broken inside lắm mới được, chứ hời hợt như hai anh chị trên phim thì rồi lại ông chả bà nem thôi. Xin tha thứ cho nữ chính đi ạ, bị biên kịch xếp cho cái nét tính cách không khác gì bịch bông vô não. Thua. 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

EY - món hời hay cơn mê sảng?

Vật chất mà nói thì EY không phải một món hời. Lương thực tập ở EY là 3,300,000VNĐ (ba triệu ba trăm ngàn đồng chẵn). Như thế nhân lên 3 tháng có thể tính tròn là 10 triệu cho đỡ tủi thân. Hà Nội có tứ trụ ngồi ở Ba Đình, ngân hàng cũng có tứ hùng, thằng éo nào cũng giàu, chỉ có Big 4 của kiểm toán thì lại nghèo :)) So với các Big khác thì chính sách lương bổng của EY là có vấn đề hơn cả. Tuy nhiên với một sinh viên không có tí não nào về accounting/auditing thì công ty trả cho bằng ấy tiền là quá mạo hiểm :)) nếu cháu làm sai xong staff đi sửa te tua khéo chi phí bù đắp còn gấp mấy lần cái 3 triệu 3 :)) Vậy nên, với mình, được thực tập ở EY là một may mắn. Có nằm mơ mình cũng không mơ thực tập ở Big 4 (vì mình mơ làm ở F&B để ăn uống cơ) :))) Không vỡ đầu mẻ trán để thi vào, không ngồi đần thối ở các lò luyện big 4, không expectation không đau khổ tuyệt vọng. Thôi nhận ăn may đi cho nhanh thiên hạ đỡ chửi. (However, để ăn may được vẫn cần vượt qua 1 vòng test kiến thức accounting

Dương Quang Phổ Chiếu

Mùa dịch năm nay, hay nói đúng hơn là mùa thất nghiệp năm nay, thành công lớn nhất chắc là xem được quá trời film hay đến từ vị trí Netflix Originals.  Mình không biết là điện ảnh Đài Loan cũng đẻ ra được phim hay như thế cho đến khi xem Til Death Do Us Part và A Sun. Đúng là chọc vào đâu cũng có nhọt. 

Làm người Việt, và Tự Do có màu gì?

Dù có thất vọng vì đất nước đến mấy, thì tôi cũng chưa bao giờ thôi tự hào vì mình là người Việt. Ngày thứ hai của khóa học Political Economy ở HKU, Prof Thomas cho chúng tôi một tiết kể chuyện văn hóa. "Tell a myth of your country/culture that other people from the same culture must know". Tôi và chị Việt học cùng lướt qua trong đầu: Lạc Long Quân - Âu Cơ, Tấm Cám, Sơn Tinh - Thủy Tinh và cuối cùng hai chị em chọn Lang Liêu vì nó...ngắn. Câu chuyện không quá đặc sắc vì nó...đơn giản. Hai gái đến từ Mongolia rất nhanh gây ấn tượng vì kể chuyện về Chinggis Khan "vó ngựa Mông Cổ đi đến đâu cỏ không mọc được đến đó"; bọn Úc thì nhanh nhảu với văn hóa bản địa aborigine dù chúng nó toàn là dân nhập cư; bọn Mỹ thì hết xảy =)) "vô văn hóa"!! khổ thân bọn nó, biết kiếm chuyện gì mà nói cho nó ra dáng myth vì myth nào mà lại date back to 1492 cơ chứ. Quay lại chuyện "được" làm người Việt Nam. Vì là người Việt, tôi được ăn phở từ lúc năm tuổi, khô