Mình yêu sự đa dạng. Và mình yêu Indonesia. Mình đã không thể hiểu "Eat, Pray, Love". Chính xác là không cho đến giây phút đầu tiên đặt chân đến đất nước vạn đảo này. Và mình chợt nhận ra tại sao phải là Indonesia mà không phải Thái Lan, Cambodia hay Myanmar được chọn để trải nghiệm nỗi cô độc tận cùng, nhưng bình yên tận cùng. Đột nhiên mình hiểu ra, rất tự nhiên, dù mình đã quên sạch cái quyển đó viết gì. Mount Bromo sẽ là kỉ niệm đẹp đẽ hơn tất cả mọi kỉ niệm trong suốt chuyến đi. Ở nơi đó, tim mình đã đập những nhịp xao động nhất, cảm nhận trọn vẹn nhất vẻ đẹp của những người đứng một mình, và cả 2 hay nhiều mình :)) And I just feel...love is in the air... Mình quen Aflian khi lên đến viewpoint số 2. không biết viết tên cậu ta có đúng không nữa. Một người chơi nhạc, with dirty talks but beautiful soul. nghệ danh của cậu ta thì mình nhớ, Berkunjung. Mình quên ko hỏi ý nghĩa của cái tên đó. Nhưng cậu ta không vì thế mà giận, thậm chí sau cuộc gặp gỡ g...
Cun ngầu như đoàn tầu!