Năm nay không skype call 3 đầu cầu. Thật là 3 đứa ở 3 nước rồi.
Bố mẹ ăn tết với ông bà.
Có cả ngàn lý do để đi đúng ngày này. Dù không hợp lý, nhưng đỡ khó xử cho biết bao nhiêu câu chuyện.
Tưởng mấy tiếng qua nhanh, ai dè lâu phết. Sân bay thì lạnh, có mấy bác rất chuyên nghiệp mang cả chăn đệm ra cắm trại.
*hình ảnh chưa xin phép nhân vật đã được đưa vào sử dụng*
Hẳn là không ngủ được ý. Cơ thể rồi cũng sẽ ít biến thiên đi :) sẽ cần chăn ấm nệm êm và một vòng tay ôm mới yên tâm mơ những giấc mơ đẹp.
Năm mới rồi, không nghe tiếng pháo, có nhạc Tàu. Tèo téo teo tèo teo. Hẳn là kèn tí toé, hẳn là sáng quá làm sao ngủ :))
Mình thì xinh đẹp rồi. Thường cứ lúc xinh là ở một mình, không có ai ngắm cho nó đỡ phí hầy.
Gác lại hết mọi tủi thân, vui đã. Năm sau lại buồn những nỗi buồn cũ theo cách thật mới :)) kiểu là không ghen với mẹ cháu mà ghen với các cháu chẳng hạn.
À đấy, mình vẫn ko nghe được Singlish cho thật tốt. Sống ở first world thì vui rồi.
Thôi resolution năm nay vẫn cứ là "giữ hình ảnh một mình mạnh mẽ nhé diệu thuỳ cá tính", said Thu Thuỷ. Hẳn rồi, phải cố gắng cho bố mẹ vênh hết cả mặt lên với thiên hạ chứ hihihaha. Thương bố mẹ ghê. Thương mình ghê, lại gồng tiếp năm này qua năm khác. Không biết 25 tuổi có lấy chồng được không? Chứ giờ mình muốn đẻ một đứa quá :">
Chỉ cầu sức khoẻ và bình an. Cầu cho thuý chân cứng đá mềm, không mặc cảm tội lỗi nữa, không tự ti nữa; cầu cho thế giới ai cũng tử tế, thánh thiện và yêu thương con người như thuý :))
Nhận xét
Đăng nhận xét