Tại sao con người sống cứ phải liên quan đến nhau? Tại sao gió thổi mây lại bay mà nước đẩy bèo lại trôi? Ủa tại sao tại sao tại sao vậy??
Không biết cảm giác có ai đó quan tâm và có ai đó để mình quan tâm lại có cun ngầu hơn không, nhưng chắc sẽ nhớ những ngày tháng như thế này! Nhiều. Những ngày chậm và lười biếng, lăn từ phòng ngủ ra phòng bếp rồi lại lăn ngược trở lại.
Mỗi sáng mở mắt ra biết rằng mình chuẩn bị có một ngày của riêng mình, rằng thế giới không còn ai khác, rằng không có email hối thúc công việc, không có thầy cô doạ dẫm thi cử, không có gia đình rền rĩ chuyện nghề nghiệp lấy chồng đẻ con; không có cả sự tự ti buồn bực một cách rất vô nghĩa, không có quarter life crisis, chỉ có mình dominate cả thế giới, thích nhớ ai thì nhớ, thích không nhớ thì quên! Cun ngầu như đoàn tầu :)
Hình như năm ngoái cãi nhau với Véo một lần. *Nếu véo search theo tên và nhìn thấy dòng này thì thuý xin nhấn mạnh là thuý vẫn luôn yêu thương véo như con cháu trong nhà, như bố bongsun mí lại được cấp hẳn cái nhà bé như đã hứa từ nhiều năm trước, và hôm nay thuý đã viết hoa tên véo hẳn 1 lần nhé :)*, lần ấy không biết khó ở gì mà bảo là muốn được một mình, không cần ai cả. Véo bảo nếu thuý cần người khác theo mùa thì người ta cũng chỉ cần thuý theo mùa thôi. Mạnh miệng bảo véo đi đi, tớ không cần, xong chấm nước mắt đi một mạch mười mấy cây số dưới cái nắng 40 độ của sài gòn, một quả hành xác mệt cả trong lẫn ngoài. Véo nói cấm có sai, nhìn lại xung quanh mình càng thấy đúng. Chỉ toàn là hời hợt.
...yêu thương chờ lâu, là yêu thương phai màu...
Nhận xét
Đăng nhận xét