“Ta bên nhau trên phố của bao người
Bao ân tình vừa đi qua phố
Có một phố vừa đi qua phố!
Có một người lắng phố, bên em.”
Yên buông lơi trái tim mình rồi. Lắc lắc chiếc vòng nhỏ ở cổ tay, những tiếng kêu vui tai, mắt Yên mơ màng gọi tên từng miền kí ức. Lần đầu tiên anh trò chuyện với cô, lần đầu tiên tay cô khẽ chạm tay anh, lần đầu tiên anh đưa cô về nhà,… Hôm nào Yên cũng gặp anh, cũng nhớ anh, nhưng là trong mơ mà thôi. Người ta nói thích là yêu một cái gì đó nhàn nhạt, còn yêu là thích một cái gì đó sâu xa. Yên chưa thích anh đủ sâu, nhưng cũng chẳng phải yêu anh nhàn nhạt. Đến ngay cả Yên cũng không thể gọi tên cho mối duyên nợ này, tình cảm mà cô dành cho anh. Nhưng đó cũng chính là điều khiến cô thích thú – một mối quan hệ lưng chừng, vì chẳng phải tình yêu để phải nói lời chia tay vào một ngày nào đó. Là nụ cười trong veo khi ánh mắt vô tình giao nhau, là trái tim lỡ nhịp trước những cử chỉ quan tâm nhẹ nhàng. Vu vơ thôi, Yên đợi anh, đợi anh nói lời yêu thương với cô. NhưngYên cũng sợ, sợ anh nói ra những lời ấy rồi thì sẽ có một ngày một trong hai phải nói lời chia tay...
Phố dài. Có nắng cuối con đường, nắng long lanh dịu ngọt quá, Yên chỉ muốn chạy đến bắt nắng thôi, nhưng nắng lại lả lướt và lững lờ. Nắng làm Yên nhớ anh. Chẳng thể gọi tên anh giữa con phố đông người nhưng trái tim nhỏ bé chẳng biết từ bao giờ đã thổn thức tên anh. Cơn gió vụt qua lòa xòa mái tóc Yên, bàn tay ai nắm vội lấy tay Yên. Đôi mắt long lanh còn vui hơn nắng, là anh... Yên thích thú đặt tay trong tay anh; chỉ cần là với anh Yên có thể đi bất cứ đâu
- Bao giờ anh sẽ đi mất?
- Đi đâu cơ?
- Ra khỏi cuộc đời em ấy
- .......
- Khi nào em yêu anh quá, anh nhé....
Bàn tay anh siết chặt hơn tay Yên.
Anh đi rồi, đúng vào lúc Yên yêu anh da diết nhất. Phố kia vẫn dài thế, vẫn đông người thế. Một mình Yên lạc lõng giữa dòng người tấp nập. Nắng, gió, tất cả vẫn thế, nhưng hơi ấm bàn tay anh đâu rồi...
Giọt nước mắt đọng lại khóe môi thành nụ cười. Ừ thì tại Yên cả mà, tại anh nghe lời Yên quá nữa...
Nhưng...
“Đâu đó trên góc phố
Luôn có người lắng phố theo em
Chỉ cần quay lại và gọi tên anh thôi Yên”
Nhận xét
Đăng nhận xét