"Em về trong mùa xa vắng
Nắng run rẩy mãi khung trời"
Tự nhiên ngồi lục lọi
lại vài thứ linh tinh và đọc được vài dòng đã từng viết: “Khi mặt trời
mọc, con linh dương biết nếu nó chạy không nhanh nó sẽ làm mồi cho cọp. Mỗi
ngày mặt trời mọc, con cọp cũng biết nếu nó không chạy nhanh bằng linh dương
thì nó sẽ chết đói. Tôi không phải linh dương, cũng không phải cọp. Nhưng tôi
biết nếu không chạy hết sức, tôi không thể tồn tại”
Liệu có khi nào giữa
cuộc chạy đua với cuộc đời này, bạn dừng lại một phút thậm chí là một giây
chưa. Ừ thì giữa cuộc đua khốc liệt và ác độc của cuộc đời này, dám dừng lại
một giây thôi cũng là can đảm lắm rồi. Đâu chỉ có một mình giữa con đường rộng.
Đường tuy rộng thật đấy nhưng chỉ cần dừng lại có thể bị đẩy ngã bởi những “con
cọp” đằng sau bất cứ lúc nào.
Tôi đã từng như thế,
cứ chạy chạy mãi vì sợ nếu không chạy nhanh sẽ trở thành con linh dương kia làm
mồi cho cọp. Chạy đến mức chỉ nhìn về phía trước, chỉ biết đến những gì đang
đón đợi mình trước mắt. Rồi bỗng một ngày, trống rỗng đến kì lạ, nên đã rút hết
can đảm tận tâm can để quay đầu lại một cái. Mới biết mình đã bước qua bao
nhiêu người, mình đã gạt lại những gì đằng sau ấy.
Cũng có lúc tự an ủi
bản thân rằng những gì bỏ lại sau ấy là cái giá phải trả cho quãng đường dài
mình đã đi được đến giờ này. Nhưng con gái vẫn chỉ là con gái, dù có mạnh mẽ
đến đâu đi chăng nữa thì trái tim cũng vẫn chỉ mỏng manh và yếu đuối thế thôi.
Và rồi lại ước giá như mình đi chậm một chút để giữ lại những người bên cạnh
Cảm giác đau đớn và
chua xót nhất là khi ngoảnh đầu lại không thấy những bóng hình thân quen ấy, khi
đảo mắt tìm kiếm thật lâu, vẫn chẳng có ai ở đó... Và rồi nhận ra rằng đã muộn,
dù có chạy theo hướng ngược lại dù có lật tung con đường phía ấy cũng sẽ chẳng
thấy ai như thế nữa. Bóng hình ấy, kí ức ấy chỉ là người cũ, cảnh cũ mà thôi...
Nếu không chạy hết sức
thì chẳng thể tồn tại nhưng nếu không can đảm dừng lại vài giây thì chẳng thể
sống với một trái tim lành lặn
Em xin lỗi...
Tớ xin lỗi...
Vì đã đi nhanh như thế
mà chẳng một lần quay đầu lại...
Mải miết đuổi theo cầu
vồng rồi có ngày bạn sẽ lỡ mất những cơn mưa...
Nhận xét
Đăng nhận xét